Những buổi sáng ngày thường

Tôi thích buổi sáng, chạy xe ra đường đón làn gió mát, không khí thoáng đãng. Sài Gòn đất chật người đông, nhưng chẳng sao vì không có gì phải vội vã. Đoạn từ nhà tôi đến trường mẫu giáo của con qua rất nhiều ngã tư đèn xanh đèn đỏ. Trường con nằm trên đường Điện Biên Phủ, giữa Cách mạng tháng 8 và Nguyễn Thông. Đây là trường điểm của quận 3, cơ sở tuy nhỏ nhưng cách quản lý, chăm sóc trẻ rất tốt.
Mỗi buổi sáng ngày thường, cứ đến 6 giờ là tôi đã chuẩn bị xong cho con, áo quần tươm tất, xách chiếc ba lô nhỏ, dẫn con xuống lầu. Tôi vào phòng bảo vệ dẫn chiếc Suzuki home ra, bế con lên ngồi trước. Thằng bé 3 tuổi, thích đi học lắm. Cha con tôi sẽ cùng ăn sáng ở những quán ăn quen thuộc. Con dễ tính, tôi ăn gì con ăn đó, không bao giờ đòi hỏi. Thường thì chúng tôi ăn hủ tíu gà trên lề đường Võ văn Tần gần Trương Định, ăn phở Thanh, cơm tấm đường Ngô thời Nhiệm…Đưa con đi học xong tôi đi làm, công ty cũng gần trường con, cách chừng non cây số.
Đó là đứa con đầu. Đến khi đứa út chào đời thì anh hai nó đã được 7 tuổi. Con út được 2 tuổi thì tôi lại tiếp tục chở đi nhà trẻ, rồi mẫu giáo. Nhà trẻ con nằm trên đường Điện Biên Phủ gần chợ Vườn Chuối, còn trường mẫu giáo thì ở Nguyễn đình Chiểu gần ngã tư Bà Huyện Thanh Quan. Cha con tôi thường ăn sáng ở đường Vườn Chuối, ăn phở Trương minh Ký, phở gà mé sau trường Marie Curie. Hai đứa con tôi ngoan lắm, khi ngồi ăn tiệm tỏ ra rất chững chạc, không lăng xăng quậy phá như các đứa trẻ khác. Tôi thương cái nết ăn uống của hai đứa.
Khi con út tôi lên lớp 1, học trường Trần Quốc Thảo gần Hồ con rùa, tôi lại phụ trách đưa đón, thường ăn hủ tíu nam vang đường Lê Quý Đôn.
Rồi các con tôi lớn lên, sáng ra thằng lớn chở thằng nhỏ đi học rồi mới tới trường, chiều thì đến phiên tôi đón thằng nhỏ. Con út tôi học trường cấp 2 Lê Quý Đôn, khá gần nhà, chỉ đi qua hai ngã tư là tới. Đứa lớn thì học Đại học Khoa học tự nhiên, khoa Công nghệ thông tin. Trường ở đường Nguyễn Văn Cừ quận 5.
Tôi thích buổi sáng, bây giờ vẫn thế. Buổi sáng gợi lên nhiều điều mới mẻ, cởi mở tâm trí sau một đêm có vẻ như tù túng. Thường mỗi đêm tôi vào giấc ngủ một cách khó khăn, nhiều mộng mị. Mười hai giờ đêm rồi mà cứ nằm lăn qua trở lại, đầu óc suy nghĩ lung tung. Già rồi có khác. Hai con tôi nay đã trưởng thành hết, đã lập gia đình, cho tôi mấy đứa cháu nội và lúc nào cũng quan tâm đến tôi. Đứa nào cũng nhớ chuyện hồi nhỏ ba đưa đi học, nhớ từng món ăn sáng cùng với ba. Nhớ nhiều những buổi sáng…

(18/3/2021)

Gửi bình luận

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s